NGƯỜI LÍNH TRẺ CANADA

Soeur Jean Berchmans Minh Nguyệt

Câu chuyện xảy ra nơi trại lính bên nước Canada và do cha Louis Lenoir Linh Mục Tuyên Úy kể lại.

Một ngày, người lính trẻ tuổi tên André dùng súng tự bắn vào ngực. Nhưng viên đạn không trúng tim. André lâm tình trạng hôn mê. Người ta vội vã đi tìm Linh Mục Tuyên Úy. Cha Louis Lenoir đến ngay. Nhưng người lính trẻ vẫn mê man bất tỉnh. Dần dần André hồi tỉnh và mở to mắt nhìn chung quanh. Sau đó André đơn sơ kể lại cho Cha Tuyên Úy nghe lý do tại sao anh đi tìm cái chết. André nói:

“Sáng nay con kiệt sức. Con nghĩ là mình sẽ không thể nào đi hết quãng đường tập dượt chiều nay. Vậy thì nếu sống mà làm phiền hà người khác thì sống làm gì, chi bằng chết đi còn hơn! Vả lại trước kia, con tin mình có thể phục vụ xứ sở. Không ngờ bây giờ cuộc sống quân trường lại quá cam go, con không thể tiếp tục được nữa! Con quyết định chấm dứt cuộc đời. Nhưng chẳng may con nhắm hụt, thiệt ngu hết sức!”

Tôi bắt đầu hỏi thăm André làm gì trước khi nhập ngũ. André kể ra một lô những nghề nghiệp hoàn toàn bất lương. Chỉ có điều may mắn: anh không làm nghề nào được lâu, bởi lẽ anh mới rời nhà giam một thời gian ngắn gần đây, vì tội giết chết người chú để đoạt số tiền cỏn con. Tôi nói với André:

- Con thấy không, cũng may mà con nhắm hụt. Thiên Chúa Nhân Lành, thay vì trừng phạt con, Ngài sẽ tha lỗi đó của con và tất cả các lỗi khác nữa.

Chú lính nhìn tôi ngơ ngác, tỏ dấu không hiểu tôi có ý nói gì. Tôi nhẹ nhàng lần lượt hỏi: “Con là tín hữu Kitô và con yêu mến Chúa GIÊSU phải không? Con có biết Thánh Giá Chúa KITÔ không?” Từng câu hỏi, André đều lắc đầu trả lời không. Sau cùng tôi hỏi: “Như vậy con chưa từng bước chân vào nhà thờ sao?” Chú lính André lắc đầu lia lịa, làm như thể tôi gán ghép cho chú một hành động gì xấu xa lắm. André nói: “Lúc nhỏ, có lần con cùng mẹ đi ngang qua nhà thờ. Mẹ nói với con: 'André con à, con đừng bao giờ bước vào cái nhà khổng lồ đó nghe. Bởi vì bên trong có mấy ông cha sở chuyên ăn thịt con nít!' Nghe mẹ nói thế, tự nhiên con muốn tò mò vào xem, nhưng lại sợ bị ăn thịt mất!”.

Tôi hỏi André: “Như vậy con chưa bao giờ nghe nói đến Chúa GIÊSU phải không? Con có biết người ta không chết như con chó, nhưng có cái gì đó sau cái chết ở cõi đời này không?” Chàng lính vẫn nhìn tôi ngơ ngác, tỏ dấu không hiểu gì. Dầu vậy tôi vẫn tiếp tục nói về Chúa, về sự hiện diện của Thiên Chúa đầy tình thương xót. Ngài ban cho mỗi người một Thánh Thiên Thần Bản Mệnh để gìn giữ chở che. Tôi cũng nói về cuộc sống mai sau và nhất là nói về Chúa GIÊSU KITÔ Đấng Cứu Độ loài người và toàn thế giới. Tôi cũng nói với André về các phép Bí Tích trong Đạo Công Giáo. Thầy Chí Thánh GIÊSU biết rõ thời giờ thúc bách nên đã soi sáng trí lòng chú lính một cách kỳ diệu. André lĩnh hội tất cả những gì tôi trình bày cách đơn sơ vắn tắt. Khi nghe nói đến Thiên Đàng, André ngạc nhiên hỏi lại tôi: “Thật vậy hả Cha?” Và rồi cứ sau mỗi điều tôi trình bày, André lại chép miệng than thở: “A, phải chi con biết được điều đó sớm hơn!”

André xin tôi ban phép Rửa Tội cho anh. Tôi làm ngay. Và André xin tôi cho rước Mình Thánh Chúa KITÔ. Vì thấy chưa vội vàng nên tôi hứa với André ngày mai.

Sáng sớm hôm sau, khi tôi vừa xuất hiện nơi cửa phòng, André thương mến của tôi đã sẵn sàng. Tôi trao Mình Thánh Chúa KITÔ cho anh và trên gương mặt tái xanh, xuất hiện niềm vui tươi sáng thiên thần. Người lính trẻ André tắt thở một vài giờ sau đó.

“Này Ta sai Thiên Sứ đi trước ngươi, để gìn giữ ngươi khi đi đường và đưa ngươi vào nơi Ta đã dọn sẵn. Trước mặt Người, hãy ý tứ và nghe lời Người. Đừng làm cho Người phải chịu cay đắng, Người sẽ không tha lỗi cho các ngươi, vì danh Ta ngự trong Người. Nếu thực sự ngươi nghe lời Người, nếu ngươi làm mọi điều Ta nói, Ta sẽ trở thành kẻ thù của kẻ thù ngươi, đối phương của đối phương ngươi” (Xuất Hành 23,20-22).

(“Je Crois”, Revue Canadienne, Janvier/1987, trang 13-15).


Bấm vào đây trở về “Tin YÊU Và Hy Vọng Của Kitô Giáo”

Gương CHỨNG NHÂN